Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện – Tập 47

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN

Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Thời gian: Tháng 5 năm 1998
Giảng tại Tịnh Tông Học Hội Singapore
Tổng cộng 51 Tập (AMTB) – Bản dịch 102 Tập

Cẩn dịch: Ban biên dịch Tịnh Không Pháp Ngữ
Giám định biên dịch: Vọng Tây Cư Sĩ.

Mã AMTB: 14-012-0001 đến 14-012-0051

Tập 47

Xin mời mở bản kinh ra, khoa chú quyển trung trang 56.

  “Phục thứ Phổ Quảng! Nhược vị lai thế trung, Diêm Phù Đề nội Sát Lợi, Bà La Môn, Trưởng Giả, Cư Sĩ, nhất thiết nhân đẳng, cập dị tánh chủng tộc hữu tân sản giả, hoặc nam hoặc nữ, thất nhật chi trung tảo dữ độc tụng thử bất tư nghị kinh điển, cánh vi niệm Bồ-tát danh khả mãn vạn biến. Thị tân sanh tử, hoặc nam hoặc nữ túc hữu ương báo, tiện đắc giải thoát, an lạc dị dưỡng, thọ mạng tăng trưởng. Nhược thị thừa phước sanh giả, chuyển tăng an lạc cập dữ thọ mạng.”

  (Lại vầy nữa, này Phổ Quảng Bồ-tát! Về trong thuở sau này, nơi cõi Diêm Phù Đề, trong hàng Sát Đế Lợi, Bà La Môn, Trưởng Giả, Cư Sĩ, tất cả các hạng người, và những dân tộc dòng họ khác, như có người nào mới sinh đẻ hoặc con trai, hoặc con gái, nội trong bảy ngày, sớm vì đứa trẻ mới sinh ra đó mà tụng niệm kinh điển không thể nghĩ bàn này, lại vì đứa trẻ mà niệm danh hiệu của Ngài Địa Tạng Bồ-tát đủ một muôn biến. Được vậy thời đứa trẻ hoặc trai hay gái mới sanh ra đó, nếu đời trước nó có gây ra tội vạ chi cũng đặng thoát khỏi cả, nó sẽ an ổn vui vẻ dễ nuôi, lại thêm được sống lâu. Còn như nó là đứa nương nơi phước lực mà thọ sanh, thời đời nó càng được an vui hơn cùng sống lâu hơn.)

  Đây là dạy lúc sinh sản cần phải tu phước như thế nào. Thuốc men chữa trị, vệ sinh sự việc này thời hiện nay phát triển, và tình trạng chuyển biến tốt hơn quá nhiều so với trước đây. Vào thời xưa, đặc biệt là ở những vùng nông thôn còn lạc hậu, thì việc sinh sản là việc lớn có liên quan đến tính mạng. Cho nên đức Phật ở chỗ này đặc biệt nêu ra, dạy cho chúng ta tu học như thế nào, làm thế nào có thể bảo vệ mẹ con được bình an. Đức Phật ở trong kinh nói cho chúng ta biết, quan hệ giữa người trong gia đình này vô cùng mật thiết, chắc chắn có nhân duyên sâu dày, chứ không phải tụ hợp ngẫu nhiên. Nhân duyên vô cùng phức tạp, đức Phật đem nhân duyên phức tạp này quy nạp phân ra thành bốn loại lớn. Đây là trong kinh thường nói: Báo ơn, báo oán, đòi nợ, trả nợ, cho nên nó mới tụ tập thành người trong một gia đình. Cha con, anh chị em tóm lại không thể rời khỏi mối quan hệ này. Do nhân duyên nhiều đời vậy mới trở thành người một nhà. Trong ngạn ngữ thường nói: “Không phải oan gia thì chẳng ở với nhau” lời nói này rất có đạo lý. Nhưng sau khi giác ngộ rồi, thì người trong gia đình bạn trở thành quyến thuộc trong Pháp, như vậy rất tốt, vô cùng thù thắng. Không giác ngộ thì người trong gia đình này tụ lại là để báo ân oán qua lại với nhau, như thế thật sự là khổ không thể tả. Rốt cuộc báo ơn thì ít mà báo oán thì nhiều, trả nợ thì ít mà đòi nợ thì nhiều. Cho nên cả đời người thế gian, việc bất như ý thường chiếm đa số, đây là sự thật mà đích thân chúng ta đã từng trải qua và chính mắt trông thấy. Cho nên con cái sinh ra, nhất định phải biết nhân duyên đời trước của nó. Quả báo là bình đẳng, bất kể là phú quý hay bần tiện. Trong kinh nêu ra “Sát Lợi”, đây là dòng dõi vua chúa trước đây ở Ấn Độ. Bà La Môn, đây là những nhà tôn giáo có địa vị rất cao ở trong xã hội. “Trưởng Giả, Cư Sĩ” đều là người có phước báo. Phía dưới nói: “Nhất thiết nhân đẳng cập dị tánh chủng tộc” (Tất cả các hạng người, và những dân tộc dòng họ khác.) phạm vi bao gồm là rất rộng, bốn dòng dõi giai cấp ở Ấn Độ thảy đều bao gồm ở trong đó. Chúng ta thường gọi là giàu nghèo sang hèn. Bất kể loại thân phận nào, bất kể thuộc địa vị nào cũng chắc chắn không thể tránh khỏi việc sinh sản. Vả lại nỗi đau khổ mà sinh sản phải chịu là bình đẳng. Gia đình giàu sang thì chăm sóc chu đáo hơn một chút, còn gia đình nghèo hèn chăm sóc kém hơn một chút. Nói tóm lại nỗi khổ này là không thể tránh khỏi. Đức Phật dạy cho chúng ta phương pháp:

  “Thất nhật chi trung, tảo dữ độc tụng thử bất tư nghị kinh điển.” (Nội trong bảy ngày, sớm vì đứa trẻ mới sinh ra đó mà tụng niệm kinh điển không thể nghĩ bàn này)

  Đây là sớm tụng niệm. Tốt nhất nếu như người trong gia đình có tín ngưỡng đối với Phật pháp, có thể tiếp nhận lời giáo huấn của Phật Đà, cần phải đọc tụng vào lúc nào vậy? Là đọc tụng lúc mang thai. Mỗi ngày đọc một bộ “Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện”, hoặc giả niệm một nghìn danh hiệu Địa Tạng Bồ-tát, cần dùng tâm chân thành cung kính mà tụng niệm, thì sẽ được phước báo rất lớn. Cho dù đứa con được mang thai này là đến để báo oán, là oan gia trái chủ đến, bạn có thể chăm sóc nó được như vậy, thì oán kết này sẽ được hóa giải. Bạn có ơn đối với nó, nó sẽ không báo oán, nó đến cảm ơn. Chuyển biến phải bắt đầu từ lúc ban đầu. Chỗ này nói là mức thấp nhất phải trước khi sinh bảy ngày, đương nhiên bạn nhắc nhở càng sớm càng tốt. Cho nên chúng ta hiểu rõ đạo lý này, biết phương pháp này thì tốt nhất là nên đọc trong lúc mang thai, dựa theo phương pháp này mà tu hành. Người làm mẹ tâm bình khí hòa, chân thành cung kính, thanh tịnh bình đẳng, khởi tâm động niệm chắc chắn ảnh hưởng đến thai nhi. Hiện nay dùng lý luận khoa học để nói thì mọi người sẽ dễ hiểu hơn. Đây cũng là thuộc về hiện tượng của sóng. Trong Phật pháp nói, giống như tất cả vạn pháp ở thế giới Tây Phương Cực Lạc đều phát ra ánh sáng vậy. Không những trên thân người phát ra ánh sáng, mà vạn vật đều như vậy. Thực ra thế giới Cực lạc ánh sáng chiếu khắp. Thế gian chúng ta lẽ nào không phát ánh sáng sao? Nếu như toàn bộ tất cả người và vật của thế gian chúng ta không có ánh sáng chiếu khắp giống như thế giới Tây Phương Cực Lạc, thì nói nhất chân pháp giới sẽ không thông được. Đâu có chuyện nơi này có ánh sáng đặc biệt lớn còn nơi kia không có ánh sáng, thế làm sao có thể nói trôi chảy được? Nhất định phải biết nhất chân pháp giới bao gồm cả pháp giới này của chúng ta ở trong đó. Không phải nói sau khi lìa khỏi pháp giới này của chúng ta mới có nhất chân pháp giới khác, không có đạo lý này! Trong kinh nói là sự việc gì? Nơi đó ánh sáng chiếu khắp, mọi người đều có thể đích thân cảm nhận được,  nơi này của chúng ta ánh sáng cũng chiếu khắp, nhưng chúng ta không có cảm nhận được, đạo lý là như vậy, chứ không phải ánh sáng không chiếu. Tại sao chúng ta không cảm nhận được? Do tâm không thanh tịnh, tâm quá loạn, vọng niệm quá nhiều, nên cảnh giới này bạn không thể nhìn thấy được, chứ không phải không có. Nơi đây không có khác gì so với thế giới Cực lạc, thế giới Hoa Tạng cả. Dùng cách nói của vật lý hiện nay sẽ rất dễ hiểu. Quang là gì vậy? Quang là hiện tượng do sóng sinh ra, chỉ cần động liền có sóng. Nhà khoa học hiện nay gọi nó là sóng, nhà Phật chúng ta gọi là quang. Quang chính là sóng. Toàn bộ tất cả vật chất hiện nay mọi người đều biết, vật chất được tạo thành như thế nào? Phân tích đến cuối cùng biến thành nguyên tử, điện tử, hạt cơ bản. Những vật chất cơ bản này, trạng thái của nó như thế nào? Là động. Phật không cần dùng những thiết bị khoa học này, Phật nhìn thấy rất rõ ràng. Thiết bị tiên tiến nhất hiện nay vẫn không thể quan sát được, nhưng đức Phật đều nhìn thấy rất rõ ràng. Đức Phật nói cho chúng ta biết hiện tượng này, lời Ngài nói rất khéo léo uyển chuyển, nói ra chân tướng này, nhưng không có ai tin, không có ai tiếp nhận. Cho nên cách nói đó rất vi diệu, rất cao siêu, chúng ta gọi đó là phương tiện thiện xảo. Đức Phật nói hiện tượng vật chất đã nói với chúng ta bốn nguyên tắc; đất, nước, lửa, gió. Đất, nước, lửa, gió là nói cái gì? Là nói vật chất cơ bản. Hiện nay gọi là hạt cơ bản, nó nhất định có bốn hiện tượng này. Đất là gì? Nó là có hình tướng, bạn có thể nhìn thấy được, như vậy gọi là đất. Đất là đại biểu cho vật chất. Mắt thường chúng ta không thể nhìn thấy, dưới kính hiển vi độ phân giải cao phát hiện, nhìn thấy được điều này. Đức Phật không cần nhờ đến thiết bị, mắt của Phật gọi là ngũ nhãn viên minh, Ngài có thể nhìn thấy được, phàm phu chúng ta không thể nhìn thấy. Sở dĩ mắt của Ngài nhạy bén hơn chúng ta, Ngài nhìn thấy được hiện tượng này. Vật chất cơ bản được hình thành như thế nào? Nó có mang điện. Cho nên lửa, lửa chính là điện dương. Nước chính là điện âm. Chúng ta ngày nay nói nó có độ ấm, nó có độ ẩm. Gió là gì vậy? Nó là ở trạng thái động, chứ không phải đứng yên. Đây là nói vật chất cơ bản. Toàn bộ tất cả hiện tượng vật chất, kể cả hệ thống tế bào của chúng ta, đều là hiện tượng này. Bạn thử nghĩ xem nó sao có thể không động cho được? Hạt cơ bản nó cũng chuyển động, động liền sinh ra sóng. Phạm vi của sóng bao lớn vậy? Xin thưa với quý vị, lý luận và sự thật đều giống nhau, sóng này phủ khắp đến tận hư không pháp giới. Sau đó bạn thử nghĩ xem, trời đất vạn vật biết bao nhiêu chúng sanh khởi tâm động niệm, thì sóng đó sẽ càng rõ rệt hơn, biên độ sóng sẽ càng lớn. Vật chất, sóng của nó tương đối yếu ớt, tương đối nhỏ. Bạn mới biết sóng trong không gian chúng ta sống đó phức tạp cỡ nào. Trong kinh Phật nói niệm thiện, tâm thiện thì sóng sẽ ổn định, dịu dàng, sau khi bạn tiếp xúc sẽ sinh tâm hoan hỷ, tiếp xúc cảm thấy rất dễ chịu. Niệm ác, tâm ác thì sóng sẽ rất mãnh liệt, bạn cảm nhận thấy cả người khó chịu. Hiện nay có người gọi hiện tượng này là từ trường, cũng được, nói từ trường cũng được. Trong đất liền Trung Quốc người luyện khí công gọi là khí, đều được, đều là chỉ một sự việc này. Bạn nói khí cũng được, trong Phật pháp gọi là quang, là sóng, là từ trường, cùng một đạo lý. Từ đó cho thấy, thần thức này đến đầu đầu thai là họ có ý niệm, vì có ý niệm nên họ có sóng. Cho nên người mẹ khởi tâm động niệm, mọi cử chỉ đều ảnh hưởng đến thai nhi. Sở dĩ Trung Quốc thời xưa coi trọng thai giáo, đạo lý là ở chỗ này. Chúng ta biết trong sách xưa nói thai giáo, đã nói ra một số nguyên lý, nhưng không có nói tường tận, thấu triệt như thế này. Chúng ta đọc xong thấy nửa tin nửa ngờ, không biết tính nghiêm trọng của sự ảnh hưởng này, không biết! Chúng ta ngày nay hiểu rõ chân tướng sự thật này của sóng, mới biết khởi tâm động niệm ảnh hưởng quá lớn quá lớn đến thai giáo. Cho nên bậc làm cha mẹ trong thời gian mang thai, trong giai đoạn này khởi tâm động niệm đều là thiện, đều là thanh tịnh thì thai nhi sẽ được lợi ích rất lớn. Người nào cũng hy vọng con cái mình tốt lành, cháu hiền con hiếu. Dạy nó như thế nào? Trong lúc mang thai bản thân chúng ta phải làm việc hiếu, phải hiếu hết mình, thì sóng của hiếu sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Chúng ta tu tịnh, tu thanh tịnh, tu phước, vậy mới thật sự gieo hạt giống sâu xa cho thai nhi, không phải không có đạo lý, chắc chắn không phải mê tín. Tại sao Phật Đà dạy chúng ta đọc bộ kinh này? Bộ kinh này là kinh hiếu. Tinh thần mà trong bộ kinh này nói, quy nạp lại thành bốn chữ: hiếu thân tôn sư. Hiếu thân tôn sư là nền tảng chính yếu của thế gian và xuất thế gian. Chúng ta tu học Phật pháp Đại Thừa, bắt đầu học từ đâu vậy? Bắt đầu học từ “Địa Tạng”. Địa là tâm địa. Tạng là kho báu. Kho báu trong tâm địa là gì? Vô lượng trí tuệ, vô lượng đức năng. Đức là phước đức. Năng là năng lực kỹ thuật. Vô lượng tài nghệ. Là kho báu vốn đầy đủ trong tự tánh chúng ta, cái này gọi nó là Địa Tạng. Kho báu chôn ở dưới đất. Giống như chúng ta ngày nay gọi là mỏ vàng mỏ bạc. Nếu như chôn ở dưới đất, không khai thác, tuy có đó mà chúng ta không sử dụng được. Bạn phải biết khai thác. Dùng phương pháp gì để khai thác vậy? Khai thác kho báu của tự tánh nhất định phải dùng tánh đức, phải dùng công cụ này, tương ưng với nó mới có thể khai thác được. Trong tánh đức, đức thù thắng đứng đầu đó là hiếu kính. Cho nên hiếu kính mới có thể khai thác kho báu của tự tánh được. Tu học Phật pháp đại thừa phải bắt đầu học từ đâu vậy? Học Địa Tạng trước, bắt tay học từ đây. Trước tiên học đạo hiếu. Xây dựng sư đạo từ trên đạo hiếu. Phật pháp là sư đạo. Sư đạo xây dựng trên cơ sở của đạo hiếu. Năm xưa tôi có gặp một số pháp sư đến nước Mỹ để hoằng pháp, khi tiễn họ lên đường tôi khuyến khích họ, đến nước Mỹ không nên xây chùa miếu, tôi khuyên họ xây từ đường, để đề xướng đạo hiếu. Tại sao vậy? Nếu như không có đạo hiếu, thì chắc chắn Phật pháp không thể cắm rễ được. Đạo tràng Phật pháp không thể xây lên được, vì không có cơ sở. Phật pháp là sư đạo. Xây từ đường là tốt, xây từ đường hoằng dương Phật pháp hiệu quả lớn hơn rất nhiều so với xây chùa miếu. Bởi vì bạn xây chùa miếu người ta vừa nhìn thấy đó là Phật giáo, người không tin Phật giáo họ không bước vào, cái duyên này bị cắt đứt rồi. Ta xây từ đường, mỗi năm cúng tổ, người Trung Quốc bất kể là tin tôn giáo nào, họ cũng không quên tổ tiên. Họ phải đến tham gia cúng tổ. Trong cúng tổ thì có thể giảng giải Phật pháp, có thể giảng giải nền giáo dục truyền thống, như vậy dần dần mới có thể cảm hóa tất cả đại chúng được. Cho nên lợi dụng từ đường để làm đạo tràng sẽ thù thắng hơn rất nhiều so với chùa miếu. Những những người này qua đó cũng không có tiếp nhận lời kiến nghị của tôi. Cho nên người Nhật Bản, người Trung Quốc xây đạo tràng ở Mỹ cũng rất nhiều. Trên thực tế đều là để độ kiều dân Trung Quốc. Thật sự người bản địa bước vào là vô cùng ít, nguyên nhân là ở chỗ này. Chúng ta đảo ngược vị trí gốc ngọn rồi. Tuy trải qua hơn 100 năm, lấy nước Mỹ làm chuẩn, Phật pháp truyền đến hơn 100 năm rồi, mà đến nay vẫn không có cách gì bén rễ được, không cách gì hoằng dương được. Rất nhiều người không biết nguyên nhân ở chỗ nào? Tôi giảng kinh ở các nơi trên nước Mỹ có nhắc nhở mọi người, bản thân chúng ta không có phước báo, năng lực rất yếu ớt. Tôi đề xướng là hiện đại hóa và bản địa hóa. Bạn xây đạo tràng ở nước Mỹ, hình thức của đạo tràng nhất định là kiến trúc kiểu Mỹ, tuyệt đối không được đem dạng kiến trúc kiểu cung điện của Trung Quốc mang đến nước Mỹ. Người Mỹ nhìn thấy đây là từ nước ngoài đến, văn hóa ngoại lai, sẽ lập tức nảy sinh tâm bài xích ngay, và không bước vào. Cho nên tôi khuyên mọi người xây đạo tràng ở Mỹ, xây kiểu gì vậy? Xây biểu tòa Bạch Ốc, xây kiểu tòa nhà quốc hội Mỹ. Họ nhìn thấy đây là văn hóa bản địa, nên rất dễ bước vào. Tạo hình tượng Phật Bồ-tát ở bên trong vẻ mặt nhất định phải giống như người Mỹ, khi họ nhìn thấy đây là người của chúng ta, vậy mới có thể độ được những người nơi đó. Chúng ta nên biết, thời cổ đại hai nghìn năm trước, Phật pháp truyền đến Trung Quốc, những vị cao tăng Ấn Độ này thật thông minh, tạo những tượng Phật này có vẻ mặt của người Trung Quốc. Xây dựng đạo tràng mang hình thức của người Trung Quốc. Người Trung Quốc tôn kính nhất là đế vương, kiểu cung điện mà đế vương ở này, họ mô phỏng theo cách thức đó để xây đạo tràng, nên mọi người nhìn thấy đều ưa thích. Người nào có đủ phúc phận trong đời có thể vào tham quan hoàng cung đâu? Không có cơ duyên này, không có phúc phận này. Vào chùa miếu dạo một vòng cũng gần giống như vào hoàng cung vậy, cho nên họ nhất định sẽ bước vào, đạo lý này phải hiểu. Đây là cơ sở vật chất. Nội dung bên trong nhất định phải dạy hiếu, phải dạy kính, bắt đầu làm từ hiếu kính, người cổ đại hiểu. Tại sao Phật giáo truyền đến Trung Quốc được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh? Chính là do đường lối cơ bản về giáo dục của nó với cổ thánh tiên hiền Trung Quốc không hẹn mà gặp. Nền giáo dục Nho Gia cũng là xây dựng trên cơ sở của đạo hiếu, Phật pháp cũng như vậy. Hơn nữa Phật pháp nói còn tường tận, rõ ràng, sáng tỏ hơn Nho Gia, cho nên khi truyền đến Trung Quốc liền được triều đình và nhân dân Trung Quốc nhiệt liệt hoan nghênh, đạo lý là ở chỗ này. Nó thật sự có lợi ích đối với xã hội, đối với quốc gia, đối với nhân dân, tuyệt đối không phải là mê tín. Năm xưa tu học Phật pháp, điều này có thể nhìn thấy trong lịch sử Trung Quốc, là những người nào vậy? Là giai cấp sĩ phu. Thời xưa gọi là giai cấp đại sĩ phu, ngày nay gọi là phần tử trí thức, không phải người bình thường. Thật sự là người có học vấn, có đạo đức họ tu học Phật pháp. Họ tiếp xúc Phật pháp, tín ngưỡng Phật pháp, y giáo phụng hành, vậy mới có thể thật sự đạt được hiệu quả thay đổi phong tục, dẫn dắt nếp sống của dân gian. Nếp sống này là nếp sống lương thiện. Chùa chiền hiện nay biến chất rồi, không còn dạy học nữa. Trước đây chùa chiền là trường học, là cơ sở dạy học. Hiện nay biến chất rồi, biến thành nơi siêu độ cho người chết, vậy là hoàn toàn biến chất, thay đổi quá lớn rồi. Việc siêu độ này vốn dĩ không có trong Phật giáo. Tạo sao lại diễn biến thành hiện tượng này? Lúc tôi mới học Phật pháp, có gần gũi pháp sư Đạo An. Vào lúc đó chúng tôi cùng nhau lập ra Đại Chuyên Phật Học Giảng Tọa. Tôi bèn thỉnh giáo với ông cụ. Nguyên nhân nào có Phật sự ra đời? Sao lại biến thành tình trạng này? Ngài kể cho tôi nghe một câu chuyện, tôi suy nghĩ thấy cũng có đạo lý. Ngài nói sự bắt nguồn này có thể là vào khoảng năm Khai Nguyên của triều Đường, thời đại Đường Minh Hoàng. Đường Minh Hoàng tuổi về chiều, bởi vì sủng ái Dương Quý Phi, nên bị triều đình và nhân dân dị nghị, dẫn đến An Lộc Sơn tạo phản, gần sắp mất nước. May nhờ có Quách Tử Nghi giúp đỡ, mới dập tắt được cuộc loạn động này, quân dân bị thương vong rất nhiều. Cho nên sau khi bình định được cuộc loạn động này, ở mỗi chiến trường triều đình bèn xây một ngôi chùa miếu, đều lấy tên là “Chùa Khai Nguyên”. Chùa Khai Nguyên là được xây dựng lên như vậy. Xây dựng đạo tràng này là để truy điệu quân dân tử nạn, mời pháp sư tụng kinh làm siêu độ, nơi đó gọi là pháp hội truy điệu, nó được bắt đầu như vậy. Triều đình quốc gia đề xướng truy điệu vong hồn tử nạn, thì dân gian bèn noi theo. Cho nên sau khi người già trong dân gian qua đời, cũng mời pháp sư đến làm Phật sự siêu độ. Vào thời đó siêu độ là việc phụ, đạo tràng giảng kinh thuyết pháp, dẫn dắt đại chúng tu hành vẫn là việc chính, đây là việc phụ. Hiện nay nó trở thành việc chính quy, chính thức rồi. Việc chính không còn nhìn thấy nữa, hết rồi, biến việc phụ thành việc chính rồi, vậy là điên đảo, xu thế hướng về mê tín rồi! Những sự thật này diễn biến hình thành như thế nào chúng ta cần phải biết. Nói thực ra những phương pháp, lý luận, nguyên lý, nguyên tắc siêu độ đó đều có ở trong “Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện”. Người siêu độ làm thế nào có thể khiến cho người được siêu độ lìa khỏi ác đạo, có thể sinh thiên hưởng thụ thiên phước. Trong kinh nói rất rõ ràng, bản thân người siêu độ phải chứng quả mới được. Bản thân người siêu độ không thể nâng cao cảnh giới của mình, không thể chứng quả, thì người được siêu độ được lợi ích sẽ rất hữu hạn. Giống như trong kinh này có nêu ra ví dụ, như Quang Mục Nữ, đây là người con gái có hiếu. Biết mẹ của mình lúc còn sống đã tạo rất nhiều tội nghiệp, cô hiểu Phật pháp. Nếu đúng như lời đức Phật nói, thì ngành nghề và việc mà mẹ của cô cả đời làm tương lai nhất định đọa địa ngục. Đọa địa ngục thì quá khổ rồi! Địa ngục là dễ bước vào nhưng khó thoát ra. Nếu cô muốn cứu mẹ của mình, vậy thì chỉ có cầu đức Phật. Đức Phật dạy cô phương pháp gì? Dùng phương pháp niệm Phật, không có dạy cô dùng phương pháp khác. Bà La Môn Nữ dùng phương pháp niệm Phật, Quang Mục Nữ cũng là dùng phương pháp niệm Phật, không phải dùng phương pháp khác, dùng niệm Phật. Bà La Môn Nữ niệm một ngày một đêm, chúng ta ngày nay nói là tinh tấn niệm Phật. Cô là một người phàm phu, niệm một ngày một đêm để cứu độ mẹ mình, cô niệm rất chân thành, rất khẩn thiết, rất đúng như pháp, một ngày một đêm thì được nhất tâm bất loạn. Trong “Kinh Di Đà” nói nếu một ngày, hai ngày cho đến bảy ngày. Được nhất tâm bất loạn cô liền chứng quả, cho nên cô ở trong định bèn đi đến địa ngục. Quỉ Vương địa ngục thấy cô đến bèn chắp tay xưng cô là Bồ-tát. Cô từ phàm phu tu hành một ngày một đêm là siêu phàm nhập thánh, đạo lý là ở chỗ này. Bèn hỏi cô, Bồ-tát Ngài đến nơi đây để làm gì? Cô hỏi Quỉ Vương, đây là nơi nào? Quỉ Vương nói cho cô biết đây là địa ngục. Địa ngục chỉ có hai hạng người có thể đến được, một là tạo nghiệp thọ báo, thứ hai là Bồ-tát. Nếu không phải hai loại người này thì không thể nhìn thấy địa ngục. Cho nên cô bèn dò hỏi tăm tích mẹ của mình. Quỉ Vương đó bèn nói cho cô biết, mẹ của cô ba ngày trước đã sanh về trời Đao Lợi rồi. Không những mẹ cô, mà người chịu tội cùng với mẹ cô cũng thảy đều được sanh về trời Đao Lợi rồi. Nghe nói bà có người con gái hiếu thảo tu phước cho bà, bố thí cúng dường đức Giác Hoa Định Tự Tại Vương Như-Lai, nhờ phước báo này bà sanh thiên rồi. Phước báo này giảng như thế nào đây? Nếu như không phải do mẹ của cô tạo tội nghiệp đọa vào địa ngục, thì có thể cả đời Quang Mục Nữ không thể đạt đến cảnh giới này. Bình thường niệm Phật sẽ lười biếng, sao có thể niệm đến nhất tâm được? Đây là vì cứu mẹ nên dốc sức! Cho nên chỉ một ngày một đêm, là chuyển đổi nâng cao cảnh giới của mình. Cô có thể chuyển phàm thành thánh là nhờ vào sức mạnh nào? Là do cái duyên này của mẹ cô giúp cô. Mẹ cô sanh thiên là do đạo lý này. Nếu như cô chỉ làm siêu độ trên hình thức, thì không có tác dụng! Bản thân không được phước, mà người được siêu độ cũng không được phước. Pháp giới của ác đạo không có khác gì so với pháp giới của chúng ta. Nếu như nói gia đình này của bạn, con cái của bạn nhận được sự giáo dục rất tốt, ra ngoài xã hội được mọi người tôn trọng, bạn làm đến tổng thống, làm đến bộ trưởng, thì người làm cha mẹ này của bạn đi đến bất kỳ nơi nào cũng được người ta tôn kính, là đạo lý giống nhau. Bản thân bạn không có thành tựu, thì cha mẹ bạn, sao có thể được quỉ thần cung kính được? Cho nên trong kinh nói siêu độ, có bảy phần công đức thì mình được sáu phần, còn người được siêu độ chỉ được một phần. Mình niệm Phật một ngày một đêm, niệm đến nhất tâm bất loạn, đây là bản thân bạn được công đức, còn mẹ của bạn được thơm lây, nhận được phước của bạn sanh về trời Đao Lợi, đây là một phần bảy công đức. Cho nên nếu mình không thành tựu thì đối phương không thể được phước lớn như vậy. Thông thường bố thí, đó chỉ là mời họ về ăn cơm. Giống như đốt vàng mã, đốt vàng mã là mời khách, mời ăn cơm, họ chỉ được ấm no mà thôi, được no ấm, không thể giúp họ lìa khỏi ác đạo được. Thật sự lìa khỏi ác đạo, trong pháp sự siêu độ, thì những pháo sư làm siêu độ này phải tùy văn nhập quán. Sau khi khóa pháp sự này thực hiện xong, bản thân họ thật sự thành Bồ-tát, cảnh giới của họ được nâng cao, thì hiệu quả của việc siêu độ đó sẽ rất lớn. Toàn bộ người được siêu độ nhất định sanh thiên. Bạn hỏi tại sao họ sanh thiên? Bởi vì việc Phật sự siêu độ này, những vị pháp sư này nghiêm túc như vậy, dùng tâm thanh tịnh, bình đẳng để tu học, bản thân họ siêu phàm nhập thánh, từ địa vị phàm phu nâng lên đến Bồ-tát, đạo lý nó là như vậy. Nếu như sau khi Phật sự làm xong rồi, bạn vẫn còn là phàm phu, thì bạn không có năng lực này. Chúng ta phải hiểu được đạo lý này. Nên làm Phật sự siêu độ phải nghiêm túc. Đọc những kinh văn này, đọc những bài kệ này, nhất định phải khế nhập cảnh giới này. Sau khi nhập cảnh giới này rồi phải không thối chuyển, thì công đức là vô lượng vô biên, không biết là bao nhiêu người sẽ được phước? Không được phép làm qua loa cho xong chuyện, không được phép. Siêu độ đâu có thể bàn đến chuyện tiền bạc? Đó là làm ăn mua bán, như thế thì không có công đức gì cả, hoàn toàn rơi vào hình thức, vậy là sai rồi. Không chỉ là siêu độ vong linh, mà thật sự là siêu độ chính mình. Mình được siêu độ thì vong linh cũng được siêu độ theo. Bản thân không siêu độ, thì chắc chắn không thể độ nổi vong linh được. Phật pháp thường nói, chưa độ được mình, mà muốn độ người khác là chuyện viễn vông, không có đạo lý này! Chúng ta xem thấy ở trong kinh Quang Mục Nữ thật sự độ được mình rồi, sau khi độ được mình rồi vậy mới có thể độ người. Những vong linh này nương nhờ phước lực của cô mà siêu sanh. Siêu sanh cao nhất cũng chỉ có thể đến trời Đao Lợi, muốn cao hơn nữa thì nhất định mình phải có công phu tu hành, chứ người khác không thể giúp được. Làm Phật sự siêu độ, năm xưa ở Trung Quốc làm quy mô lớn nhất là Lương Võ Đế. Lương Võ Đế siêu độ cho cung phi của ông, người chủ trì pháp hội siêu độ này là Bảo Chí Công, đó là cao tăng thời đương đại, là Bảo Chí Công. Sau này chúng ta biết, đó là Bồ-tát Quan Thế Âm hóa thân. Bồ-tát Quan Thế Âm, đích thân chủ trì pháp hội siêu độ. Và về sau truyền lại chính là Lương Hoàng Sám. Bồ-tát Quan Thế Âm chủ trì pháp hội này, siêu độ cho cung phi của vua Lương Võ Đế, cũng chỉ đến trời Đao Lợi. Nếu chư Phật Như-lai đến chủ trì cũng vậy, dựa vào phước báo của người khác, chỉ có thể đạt đến cảnh giới này. Muốn lên trên nữa nhất định phải dựa vào sự tu hành của mình. Mình không có công phu tu hành thì không được! Nhờ phước báo của người khác cao nhất chỉ đến trời Đao Lợi. Đạo lý và chân tướng sự thật này chúng ta đều cần phải biết rõ ràng minh bạch. Cho nên mình tu hành thật sự chuyển được cảnh giới, thật sự có công phu rồi, thì Phật sự siêu độ có thể không cần hình thức. Chúng ta xem thấy trong “Ảnh Trần Hồi Ức Lục”, lão pháp sư Đàm Hư có kể lại, năm xưa Ngài có ba bốn người bạn cùng với nhau nghiên cứu “Kinh Lăng Nghiêm”, trong đó Ngài có một đoạn, tám năm lặng lẽ đọc Lăng Nghiêm. Đây là cư sĩ tại gia, mỗi ngày còn phải làm việc, cuộc sống bôn ba, không thể chuyên tâm được. Nhưng trong thời gian tám năm chuyên tâm vào trong bộ kinh này, nên nhiều ít họ cũng có chút định lực. Nếu như thời gian tám năm mà học đến tám bộ, mười bộ, thì không có hiệu quả. Thời gian tám năm ở trên một bộ, tâm định vào trong bộ kinh này. Oan gia trái chủ của họ tìm đến họ nhờ siêu độ, đến cầu họ. Lúc đầu ông nhìn thấy những hồn quỉ này đến, thì sợ hãi. Đây đều là oan gia trái chủ trước đây, sợ họ đến kiếm chuyện. Cuối cùng những oan gia trái chủ này đến quỳ trước mặt ông, cầu siêu độ, nên tâm ông liền an ngay, không phải đến kiếm chuyện. Cách siêu độ như thế nào? Chỉ cần ông nhận lời là được rồi. Không vấn đề gì! Tôi nhận lời anh, thì nhìn thấy hồn quỉ này đạp lên đầu gối, rồi đạp lên vai của ông sanh thiên, không có nghi thức gì cả. Bản thân bạn đạt đến cảnh giới này, có công phu này rồi, họ sẽ nhờ phước báo này của bạn, chỉ cần bạn nhận lời là được. Cho nên siêu độ vong linh bạn phải biết, toàn là dựa vào đức hạnh của mình, toàn là dựa vào công phu tu hành của mình. Chúng ta ngày nay pháp hội siêu độ của Cư Sĩ Lâm kết hợp cùng với giảng đường và niệm Phật đường của chúng ta, sức mạnh này rất lớn. Bên dưới làm hình thức Phật sự siêu độ, nội dung thực sự bên trong đó là dựa vào niệm Phật đường. Cho nên việc siêu độ này vô cùng thù thắng, chắc chắn kiểu siêu độ trước đó không thể sánh bằng, quả thật sự có chư Phật Bồ-tát ở đạo tràng, có thần hộ pháp thiện ở đạo tràng. Những vị đồng tu pháp sư làm siêu độ này của chúng ta dùng tâm chân thành, thanh tịnh nên cảm ứng không thể nghĩ bàn, thật sự là tu vô lượng vô biên phước báo. Chúng ta hiểu rõ đạo lý này, biết rõ sự cảm ứng của điện tâm. Nói thực ra là sóng của những tư tưởng, khởi tâm động niệm này, khởi tâm động niệm đều là thiện, thuần thiện, sức mạnh này rất mạnh, sức mạnh của sóng này có thể nhiễu loạn được sóng niệm ác của chúng sanh kể cả những quỉ thần này trong thế gian, chúng ta có thể san bằng được sóng ác của họ, như vậy mới sinh ra hiệu quả rất lớn, ở trong đây thật sự có đạo lý. Đoạn này là nói trong khi sinh sản niệm kinh này có lợi ích. Niệm kinh nếu như có thể hiểu rõ lý luận, phương pháp, cảnh giới mà trong kinh điển nói, thì sức mạnh đó sẽ càng thù thắng hơn. Bởi vì bạn biết rõ, nên khi bạn đọc sẽ tùy văn nhập quán. Bình thường chúng ta không thể chuyển được cảnh giới, chí ít trong lúc đọc tụng cũng có thể chuyển được chút ít. Bạn có thể chuyển được một phần, vài phần cũng có thể sinh hiệu quả. Hiệu quả này đều biểu hiện ra ở trên sóng. Nếu như thể hội được sâu hơn nữa, bình thường có thể y giáo tu hành, thì sức mạnh sẽ không thể nghĩ bàn. Phía dưới nói quả báo.

  “Thị tân sanh tử” (Đứa trẻ mới sanh ra đó)

  Đứa trẻ mới sanh, hoặc là bé trai, hoặc là bé gái.

  “Túc hữu ưng báo, tiện đắc giải thoát” (Nếu đời trước nó có gây ra tội vạ chi cũng đặng thoát khỏi cả.)

  Trong đời quá khứ nếu như nó có tạo tội nghiệp, đời này phải đến thọ báo, thì tội này sẽ bị tiêu hết. Quả thật sự có thể tiêu trừ được nghiệp chướng cho những đứa trẻ này. Tiêu trừ nghiệp chướng lúc này sẽ dễ tiêu. Khi đứa bé lớn rồi, nó suốt ngày nghĩ ngợi lung tung, lúc đó bạn muốn tiêu trừ nghiệp chướng thì không thể giúp được. Lúc này nó hoàn toàn nghe lời, cho nên tiêu trừ nghiệp chướng phải thực hiện vào lúc này. Thế là chúng ta mới thể hội được việc thai giáo mà cổ thánh tiên hiền nói quan trọng biết bao. Cửa Phật gọi cái này là thai giáo. Bên dưới nói:

  “An lạc dị dưỡng, thọ mạng tăng trưởng” (Nó sẽ an ổn vui vẻ dễ nuôi, lại thêm được sống lâu)

  Đứa bé này nghiệp chướng tiêu trừ, tai nạn cũng được tiêu trừ, rất dễ nuôi, nó lại được tăng tuổi thọ. Nếu như đứa bé này nương theo phước lực mà thọ sanh, trong đời quá khứ nó có tu phước, chúng ta nói nó đến để báo ơn, nó có ơn đức với cha mẹ trong đời quá khứ, bản thân cũng tu phước.

  “Chuyển tăng an lạc, cập dữ thọ mạng” (Thời đời nó càng được an vui hơn cùng sống lâu hơn.)

  Bạn có thể chỉ dạy nó, giúp đỡ nó được như vậy, thì phước báo của nó sẽ càng lớn hơn nữa, sống sẽ lâu hơn nữa. Trong Chú Giải cũng chú giải rất hay, có thể tham khảo, chúng ta không cần nói nhiều nữa.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *